Hương gió đông năm Mậu Tuất

Tôi hay có trò hoài niệm về một thời điểm nào đó trong quá khứ và sống với cảm xúc đó ở hiện tại. Mỗi khi trời trở lạnh, thứ mùi hương ấm áp xen lẫn hương vị của gió ấy lại sống dậy, trồi lên như một con sóng cảm xúc. Cũng đã lâu rồi đấy nhỉ?! Sắp qua mùa đông thứ năm kể từ lần đầu biết đến hương vị ấm áp đó. Và cũng đã sắp tới mùa đông thứ ba tôi nhớ lại ngọn gió đông năm ấy - 2018.

Thú thực, khi càng trưởng thành, càng hiểu hơn những câu chuyện ngày xưa, tôi càng nhận ra mình khi đó thật ấu trĩ. Những mệt mỏi sau giờ tan tầm, những cơn buồn ngủ xâm chiếm suốt ngày dài. Để khi về nhà chỉ muốn ngay lập tức ngã xuống chiếc nệm êm ấm. Thuở ấy, tôi vẫn là sinh viên năm nhất, vẫn tự do, thoải mái nghĩ xem "nên làm gì tiếp theo". Và trong con mắt tôi, chẳng có lý do gì để đi làm về lại ngủ liền tù tì năm sáu tiếng cả. Cho đến khi tôi tự mình trải nghiệm thì đã quá trễ rồi. Có những câu chuyện chúng ta chỉ đọc một lần và dành cả một quãng thời gian dài để trầm ngâm với dư vị mà câu chuyện đó để lại. Nỗi đau lòng hay đơn thuần chỉ là sự xấu hổ vì sự trẻ con của bản thân đã ngăn cản tôi nhìn lại. Giả như, chỉ là giả như thôi, khi chúng ta gặp lại nhau, liệu tôi có thể nói được câu xin lỗi ấy không?! Tôi đã luôn tưởng tượng ra cảnh chúng ta khi trở lại như xưa. Nhưng sau cùng, những sai lầm ấy chẳng thể nào cứu vãn được. Vậy nên, tôi cũng chẳng còn mặt mũi nào đứng trước mặt cậu. Hãy sống thật vui vẻ và hạnh phúc.

Một cơn gió thổi tới, tôi nghe thấy hương gió đêm thanh mát, hòa quyện cùng mùi hương nồng ấm của người cạnh bên những năm trước.

20/10/21

Nhận xét

Bài đăng phổ biến